Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

CHIA LY & MẤT MÁT



Nó gặp anh khi anh tập trung về ở tại E 23 TT/QK7....chuẩn bị cho chuyến công tác sang Campuchia....Khi ấy nó đang là nhân viên trực tổng đài QĐ/QK7...Ngay buổi chiều anh vừa về đến đơn vị,trong chương trình phát thanh của đơn vị sau khi nó vừa chấm dứt bài hát "Hương thầm"nó đả thấy anh lấp ló ngoài cửa phòng phát thanh...sau nầy khi nó hỏi anh tủm tỉm cười bảo:"Anh đến xem mặt cô gái hát bài hát đó..."

Thời gian anh ở lại đơn vị chỉ hơn 1 tháng...anh và các bạn đi cùng không phải làm gì...chỉ tối ngày ca hát,đánh cờ,đánh bài để giết thời gian...khi ấy mặt trận ở Campuchia đang trong thời điểm chiến đấu ác liệt...và những người lính sắp sửa phải ra mặt trận như anh được đơn vị ưu tiên về mọi mặt...
Ngoài thời gian nó bận bịu vì phải trực máy,thời gian còn lại lúc nào anh củng quấn quít bên nó...nó biết anh thích nó...nó thì chỉ xem anh như các bạn khác...nhưng với một người sắp sửa đi đến nơi của làn tên mũi đạn,nó không nở khước từ tấm chân tình của anh...

Rồi củng đến ngày nó phải chia tay anh...đêm đó nó thức suốt đêm vá cho anh cái áo bị bung chỉ và khắc cho anh cặp hình binh chủng TT bằng vỏ lon bia để anh gắn lên quân hàm trước lúc lên đường...
Sang đến Campuchia lúc nào nó vào giờ trực,anh củng tranh thủ gọi về cho nó...đều đặn hàng ngày...nó không hứa hẹn gì với anh,chỉ biết động viên anh an tâm công tác...
Khoảng hơn 2 tháng sau...đột nhiên suốt 1 tuần lể nó không nhận được cuộc gọi về nào của anh...

Trong 1 ca trực của nhỏ bạn,nó đang ở dưới nhà nghỉ thì được bạn gọi lên tổng đài gấp vì có người ở Campuchia cần gặp,nó chạy vội lên vì cứ ngờ là anh...nhưng khi nó cầm tay phone của Tổng đài thì nó nghe từ đầu dây bên kia 1 giọng nói xa lạ:"Em là D...anh là bạn của H...,H...vấp mìn trong 1 chuyến công tác trong rừng,anh ấy không qua khỏi,trước lúc nhắm mắt...anh ấy bảo anh nhớ gọi về báo cho em biết..."
Nó rụng rời để rớt cái tay phone...lúc đó nó nghe tim mình như ngừng đập...Nó để nước mắt tuôn rơi trên gương mặt mà không buồn lau...Nó quỵ xuống trong sự ngỡ ngàng của nhỏ bạn thân...
Vẩn biết chiến tranh là gắn với chia ly và mất mát...rất nhiều lần nó nhận được những cuộc gọi nhờ báo cho gia đình người thân về những sự ra đi...vậy mà lần nầy chính nó là người được nhận hung tin ấy...

Vậy mà thấm thoát đả hai mươi mấy năm trôi qua...không hiểu sao đêm nay nó chợt nhớ về anh...có lẻ bây giờ linh hồn anh củng đả siêu thoát...cầu mong anh được yên nghỉ anh nhé....
Mãi mãi nó sẻ nhớ về anh cùng những tình cảm tốt đẹp anh đả dành cho nó....
Anh ơi!!!!!

15 nhận xét:

  1. Một câu chuyện buồn!
    Có lẽ bạn đã chôn dấu nó trong tim đã rất lâu rồi!

    Trả lờiXóa
  2. Lão chúc Em đêm an lành không mộng mị nhé !

    Trả lờiXóa
  3. em cũng yêu lính nè chị...1 thời đơn phương á...

    Trả lờiXóa
  4. DIỄM giận anh HAI thiệt sao?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. luyến tiếc mà chi hở em...đời người ai không ai sót.không 1 lần lầm lỡ,hiểu lầm nhau là chuyện thường tình mà..không đánh nhau,cải nhau thì chưa trở thành tri kỹ..và cô em này và anh cũng đã từng có chuyện hiểu lầm nhau đến mức anh bỏ blog cả tháng,,...rồi sau đó lại là anh em thân thiết...anh và em còn nhiều tg để bắt đầu lại mà...chỉ thương cho cô em này nếu việc đó sảy ra thì kg còn cơ hội,bởi vì em í nói với anh rằng "em kg còn nhiều thời gian nửa anh hai ơi !

      Xóa
    2. à! em có quen thân với cô SÓC TÙNG kg? hè vừa rồi em í đã lên nhà HAI chơi rồi đó.nếu hè năm sau anh mong 2 em cùng rủ nhau đi chung cho vui nghen,

      Xóa
    3. Dạ,em có rủ Soc Tung về thăm nhà anh...để bạn ấy thu xếp,khi nào tiện tụi em sẻ báo với anh...

      Xóa